Thứ Năm, 17 tháng 8, 2017

Mãi Tròn Trăng



MÃI TRÒN TRĂNG 
Thơ Đinh Vương Khanh

E rằng cách biệt sẽ chia đôi
Đã khuyết thề trăng nghĩa cạn rồi?
Miền ấy tủi thương vời ánh nguyệt 
Chốn này sầu nhớ niệm lòng tôi
Hồng tơ ước cũ còn như núi
Vàng đá hẹn xưa mãi tựa đồi
Dù biết xa người trăm vạn nẻo
Nhưng tình vẫn thắm dạ nào côi

ĐVK. 19/7/2017

VÔ TẬN 
Thơ Đinh Vương Khanh

Đêm trầm tích chìm trong mắt đợi
Mặc thời gian bước vội phũ phàng 
Tơ lòng rối nhịp sầu đan
Tầng không vọng tiếng cố nhân khóc cười 

Niệm cùng gió bao lời tha thiết
Gửi người đi biền biệt chẳng về
Đã tàn cái thuở đam mê ?
Vậy thôi chọn kiếp bên lề mà thương.

Bến hò hẹn còn vương bao nỗi
Cớ sao thuyền đã vội sang sông 
Tình ơi! dẫu dạt mấy dòng 
Rêu phong kỷ niệm vẫn nồng nàn yêu.

ĐVK. 12/7/2017