TẢN MẠN THƠ
Tác giả: Đinh Vương Khanh
Ta nắm chặt nỗi đau
Rồi bật cười thành tiếng
Đôi mắt nào lúng liếng ?
Trang thơ...
Giã biệt những ước mơ ?
Những vần thơ vụng về một thuở
Xếp bút nghiên dặn lòng thôi đừng nhớ
Chốn hư vô mải miết kiếm tìm...
Đêm lặng lẽ đếm lá vàng rơi khẽ
Niệm khúc buồn gió hun hút xa xăm
Thời gian gõ chuông lòng thoi thóp thở
Nhớ thương ai mưa hòa nhịp cung trầm
Lòng dặn lòng cố nhớ để rồi quên
Hình bóng vu vơ và những nàng thơ không có thật
Rồi bật khóc ngỡ như vừa đánh mất
Bản thân mình...
Phải chăng ta đã điên???
Một kẻ điên hòa chung từng số phận
Giận hờn
chua xót
yêu thương
Uất hận...
Một người điên không chỉ sống cho mình.
Ta khóc
Ta cười
Ta chửi
Chẳng bởi vì ai đó nói ta ĐIÊN...
(ĐVK.08/01/2104)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét