MƯA
Rền rĩ miên trường mưa mãi rơi
Âm thầm một bóng nhớ đầy vơi
Hoang tàn ruộng vắng đau lòng cuốc
Quạnh quẽ phòng côi tủi phận người.
Vẫn đắm hương tình sao nỡ đoạn.
Chưa nồng vị ái đã buông lơi ?
Có duyên không phận thôi đành lỡ
Hẹn kiếp sau này ta sánh đôi
ĐVK.28/7/2016
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét