Thứ Năm, 5 tháng 2, 2015

LỜI TỰ THÚ-BÀI THƠ HAY CỦA ĐINH VƯƠNG KHANH


            Thời gian gần đây các Báo liên tục đăng bài bình của Nhà thơ Ái Nhân về Tác phẩm LỜI TỰ THÚ do mình sáng tác. Cảm giác thật vui bởi đứa con tinh thần của mình đã được đọc giả đón nhận. Cảm ơn Nhà thơ Ái Nhân đã chắp cánh cho Tác phẩm. Xin chia sẻ niềm hạnh phúc này đến ACE Thi hữu và bạn bè thân yêu. 
Link của Báo "Hương quê nhà" và " Tác phẩm mới":
http://www.huongquenha.com/2015/01/loi-tu-thu-bai-tho-hay-cua-inh-vuong.html?m=1
http://tacphammoi.net/loi-thu-nhan-chan-tinh_n1785.aspx


NỘI DUNG BÀI VIẾT
"LỜI TỰ THÚ"-BÀI THƠ HAY CỦA ĐINH VƯƠNG KHANH
Nhà thơ Ái Nhân
LỜI TỰ THÚ

Chị ơi!
Anh ấy không thuộc về em đâu
Em chỉ là một người đàn bà như muôn ngàn người đàn bà khác.
Người đàn bà khao khát
Khi yêu...

Chị ơi! 
Em chơ vơ mỗi chiều 
Em lạnh thắt lòng giữa miền chăn chiếu
Mơ hoang...
Chị ơi!
Em chẳng là người tình trong giấc mộng vàng
Chẳng là nàng thơ mộng mơ
Chẳng là vọng phu trên bến sông chờ
Em chỉ là phận đời bất hạnh vô tình anh gặp và thương cảm vậy thôi.

Chị ơi!
Chị đã bên anh ngần ấy năm rồi
Anh là người thủy chung đúng không.
Anh là người nội tâm đúng không.
Em hiểu điều đó từ những bài thơ anh viết cho chị và cho em.

Chị ơi! 
Hình như em đã yêu anh
Yêu tấm chân tình anh dành cho người em gái
Yêu vần thơ cảm thông bao phận đời ngang trái
Cả ánh mắt đắm say anh nhìn chị mỗi ngày.

Chị ơi!
Em không buồn không khóc đâu
Bởi em biết người em yêu là người đàn ông chuẩn mực
Người đàn ông mà bao người phụ nữ như chị, như em mong có được
Trên đường đời chông chênh
Chị ơi!
Hạnh phúc bên anh chị nhé!
ĐVK.13/01/2015
Mở đầu bài thơ là lời khẳng định chân thành rất rành mạch làm yên lòng “tình địch”:
“Chị ơi! Anh ấy không thuộc về em đâu!
Em chỉ là một người đàn bà như muôn ngàn người đàn bà khác.
Người đàn bà khao khát
Khi yêu...
Chị ơi! 
Em chơ vơ mỗi chiều 
Em lạnh thắt lòng giữa miền chăn chiếu
Mơ hoang...”



Những câu thơ rất thật, như lời giãi bày lòng mình chân thành mong ở chị (Vợ Chàng Thơ) sự cảm thông, là phụ nữ ai không mủi lòng trước thân phận của nàng thơ người cùng giới đang  “chơ vơ”, “lạnh thắt lòng”... “mơ hoang”,  rất đáng thương ấy...
Những ham muốn, khát khao, mộng mị... âu cũng là lẽ thường rất đàn bà, rất đáng được Chị (Vợ Chàng Thơ) cảm thông, chia sẻ, an ủi và còn có khi vỗ về động viên ấy chứ!
Những lý lẽ giản dị mà đầy sức thuyết phục ấy đã làm cho Chị yên lòng nghe hết lời giãi bày của Nàng Thơ.
Đinh Vương Khanh đã giản đơn hóa một cách thẳng thắn không vòng vo thanh minh, không mụ mị ngôn từ... mà rất hiệu quả!
“ Chị ơi!
Em chẳng là người tình trong giấc mộng vàng
Chẳng là nàng thơ mộng mơ
Chẳng là vọng phu trên bến sông chờ
Em chỉ là phận đời bất hạnh vô tình anh gặp và thương cảm vậy thôi.”
Câu thơ ngầm ý “em chẳng đợi chờ, hi vọng gì ở chồng chị đâu” càng làm cho chị yên lòng, câu thơ như rung, như thức lòng trắc ẩn trong trái tim phụ nữ của Chị, làm Chị yêu chồng hơn, bớt phần ghen tuông bóng gió...
“Em chỉ là phận đời bất hạnh vô tình gặp anh” “em chẳng là nàng thơ mơ mộng”.... không phải là nhân vật trong “giấc mộng vàng” của anh đâu? Mà chỉ là một thân phận đáng thương... Và chị chắc cũng thương em lắm chứ?
Lời dẫn giải rất lý, rất tình đến trái tim nghi hoặc của Chị còn mủi lòng nữa là, thì chuyện một người như Anh (chồng chị) thương em cũng là lẽ thường tình! Điều đó chắc chị cũng sẽ thông cảm được.
Những câu từ mộc mạc, như những lời chia sẻ không phù phiếm xa hoa, hóa trang uốn éo, không trau chuốt màu mè, không thủ pháp ví von so sánh... nó là những lời thủ thỉ gan ruột của người Đàn Bà Thơ làm rộn lên sự cảm thông chia sẻ nỗi cô đơn của Nàng. Ta không khỏi bùi ngùi khi đọc những câu thơ như những lời thú nhận chân thành của nhân vật Thơ mà thi sĩ Đinh Vương Khanh đã hóa thân... Anh thật tài tình, tinh tế, bao dung, đa cảm, mà đôn hậu... anh đã mượn lời Nàng Thơ mà làm nguôi ngoai cơn ghen mơ hồ của các Chị (Vợ những Chàng Thơ đáng yêu)
Những câu thơ tiếp theo như cổ vũ Chị, ràng buộc Chị, nhắc nhở Chị “Chị đang giữ trong tay bảo vật” hãy biết trân trọng!
“Chị ơi!
Chị đã bên anh ngần ấy năm rồi
Anh là người thủy chung đúng không?
Anh là người nội tâm đúng không?
Em hiểu điều đó từ những bài thơ anh viết cho chị và cho em.”
Đọc đoạn thơ này tôi đã hóa thân vào nhân vật Chị (Vợ Chàng Thơ) mà cảm... những câu thơ như lời tâm tình giản dị, chân chất, cởi mở mà thắt, mà buộc thật tinh tế, thật khéo léo... Lòng mơ hồ cảm thấy mình còn có lỗi chưa thực sự hiểu hết chồng mình một nhân cách Người Thơ nhân văn, yêu thương nhân hậu rất tình người...
Nhưng cũng chợt gợn lên cay cay nơi sống mũi...
“Chị ơi! 
Hình như em đã yêu anh!”
Thử hỏi không cay sao được khi có người con gái nói yêu chồng mình?
Nhưng mạch thơ không dừng lại ở đó, tiếp sau là câu thơ:
“Yêu tấm chân tình anh dành cho người em gái
Yêu vần thơ cảm thông bao phận đời ngang trái
Cả ánh mắt đắm say anh nhìn chị mỗi ngày.”
Thì bao nhiêu ấm ức bất chợt trong lòng chị như loãng tan ra trước sự ngưỡng mộ thật lòng của Nàng Thơ với hạnh phúc của chị. Trong lòng chị chắc cũng cảm giác tự hào, yên lòng và yêu chồng hơn.
Và rồi... tất cả những biện minh cởi lòng mà thắt buộc rất lý, rất tình của Nàng Thơ được kết bằng những lời thơ mộc mạc mà “như đinh đóng cột”
“Chị ơi!
Em không buồn không khóc đâu
Bởi em biết người em yêu là người đàn ông chuẩn mực
Người đàn ông mà bao người phụ nữ như chị, như em mong có được
Trên đường đời chông chênh”

          Đọc hết bài thơ lòng tôi băn khoăn nhiều lẽ. Thương cho thân phận “chơ vơ” “khao khát” rất đàn bà của Nàng Thơ vô tình gặp những vần thơ của Chàng Thơ người đàn ông từng trải, chân thành, bao dung chuẩn mực. Nàng rất ngưỡng mộ Chàng, rất đáng để Nàng hiến dâng mà chỉ dám cảm nhận tình yêu của chàng dành cho mình như tình yêu của người anh dành cho cô em gái.
Cảm thông cho Chị (Vợ Chàng Thơ) thoáng đôi chút ghen hờn, bóng gió với Nàng Thơ trước người chồng nhân hậu, thủy chung mà mênh mang đắm đuối chia sẻ với những số phận vô tình gặp được. Những chia sẻ bao dung rất con người của chồng chị (Chàng Thơ) đáng để chị tự hào mà đôi khi vô tình chị quên mất.
Càng cảm phục tấm chân thành của Nàng Thơ không hề chối cãi sự thật vì đã yêu Chàng Thơ (chồng chị), một tình cảm ngưỡng mộ chân thành mà luôn biết giới hạn...
Lời nhắn nhủ cuối bài thơ như lời chúc phúc, như lời mong mỏi cho hạnh phúc của vợ chồng Chị  rất chân thành của Nàng Thơ:
“Chị ơi!
Hạnh phúc bên anh chị nhé!”

        Tôi mơ hồ thấy chị và nàng thơ hai “kẻ tình địch” ôm hôn nhau trong nước mắt ngọt ngào cảm thông, chia sẻ, bên cạnh chàng thơ Đinh Vương Khanh  chân thành, đôn hậu, đáng yêu!


A.N

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét