Trên thế gian này có bao mảnh đời ngang trái...Thượng đế đã an bài cho họ một thế giới riêng.Thế giới của mất mát,đắng cay...Có sao đâu chứ cuộc sống là vậy mà.Phải biết chấp nhận và không ngừng vươn lên bằng chính nghị lực,niềm tin của chính mình.Hãy tin rằng phía cuối con đường tăm tối kia là cả khoảng không bao la rực sáng.Nơi đó có một người đang chờ em và sẽ cùng em đi đến Thiên đường hạnh phúc.Cố lên em nhé !
Ai ngờ được trong muôn ngàn tinh tú
Có vì sao lẻ bóng một mình ?
Ai hiểu được giữa dòng đời bảo tố
Có linh hồn bé nhỏ bơ vơ ?
Cùng một kiếp người sao kẻ sướng người đau
Tội tình chi sao em mồ côi vậy chứ?
Chút hoài niệm khi nhớ về quá khứ
Bóng Bố nhạt nhòa trong mắt Mẹ rưng rưng...
Để tồn tại trên đời em chọn kiếp osin
Nhục nhã ê chề ốm đau không dám nghỉ
Nước mắt mặn môi thương thầm chàng thi sĩ
Lãng tử si tình ngỡ Hoàng tử trong mơ
Đi về đâu em hỡi!Giữa đường duyên ?
Mười sáu tuổi mối tình đầu chớm nở
Tình yêu đến mong manh như ngọn gió
Muôn kiếp yêu người chấp nhận ngữ đơn phương.
Hờn trách chi ai khi số kiếp đã an bài
Phận nữ nhi thấp hèn đâu dám mộng
Ảo ảnh mãi thôi người chỉ là chiếc bóng
Hoàng hôn xuống rồi hỏi Bóng có còn không ?
Yêu nữa đi em !Yêu người yêu cuộc sống
Đừng đánh mất niềm tin vào ngày mai tươi sáng
Bóng tối qua đi đón bình minh tràn nắng
Đinh Vương Khanh.01/09/2012
Hạnh phúc tìm về rực cháy lửa yêu thương.
Đinh Vương Khanh.01/09/2012
================================
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét