Thứ Sáu, 19 tháng 4, 2013

ĐÁNH MẤT


Có thể anh trót lỡ ra đi một lần rồi đánh mất
Tổ ấm xưa khi trở lại đã hoang tàn
Còn lại gì giữa những đống tro than???
Âm ỉ chút yêu thương ngày cũ...
Cố vùng vẫy tìm khát khao lần cuối
Tiễn đam mê lúc hấp hối con tim
Kỷ niệm cứ lặng im
Vầng trăng chứng minh bên thềm hẹn thề ngủ quên không thức
Sao em đã vội bắn mũi tên hành hình vào miền kí ức
Khi phiên tòa lương tâm mới ở buổi sơ thẩm đầu tiên
Người mất mát nhiều nhất sẽ là em
Khi anh trở về như một tử tù trắng án và mang theo tâm hồn nguội lạnh bởi tình yêu đã hấp hối trước phiên tòa
Dù rằng anh đã sai
Điều sai lầm mà cả đời người khó ai tránh khỏi
Một lần lầm lỗi
Rồi vô cảm trước cuộc đời trong đó có em...
Hãy trừ lại cho anh một lối để kiếm tìm
Phút nồng say bên nhau ngày thơ dại
Cho tình yêu sống lại
Như thuở ban đầu và tiếp tục cháy bỏng mãi trong nhau.

ĐINH VƯƠNG KHANH.04/2013