Thứ Sáu, 28 tháng 12, 2012

TIẾNG RAO ĐÊM

Bỗng đâu vọng tới tiếng rao đêm
"Ai bánh mì đây,bánh mì này"
Chợt thảng thốt ngoài trời mưa dữ quá!
Gió đông về có lạnh lắm không em???

"Đã khuya rồi hãy về ngủ đi em!
Giữ sức khỏe ngày mai còn đến lớp"
"Em biết rồi nhưng em còn bán hết
Giỏ bánh này mới đủ tiền mua gạo anh ơi"

Xót thương thay thân phận một kiếp người
Như cánh vạc giữa đêm đông lặn lội
Em 
Mười một tuổi
Mưu sinh...

Gió lạnh
Mưa lạnh
Em lạnh
Lòng tôi lạnh
Chỉ những chiếc bánh mì vẫn ấm...
Đinh Vương Khanh.28/12/2012

Thứ Sáu, 21 tháng 12, 2012

HUYỀN THOẠI LÍNH

DSC_0098



Tặng những đồng đội thân thương nhân dịp 22/12/2012. 
Nếu một ngày nào đó những đồng đội của tôi đọc được những dòng "cảm xúc ghi lại" này chắc hẳn sẽ nhớ về những năm tháng đã từng sống và học tập,rèn luyện cùng nhau...
Đồng đội ơi! Chúng ta đã có một thời như thế đấy.Những năm tháng KHÔNG THỂ NÀO QUÊN đúng không...






Mai mốt về già ngồi kể chuyện cùng nhau
Về cái thời chúng mình đã sống
Cảnh lính nghèo vui-buồn-mơ mộng
Sẽ chẳng bao giờ có thể nào quên.
Sẽ kể về những tối ấm êm
Căn phòng nhỏ thành "căn buồng hạnh phúc"
Những đôi "vợ chồng" yêu thương nhau rất mực
Cũng ghen tuông hờn giận bâng quơ.

Sẽ kể về những tối làm thơ

Mỗi đứa một câu,mỗi người một ý
Mẫu bánh mì nâng tâm hồn nghệ sĩ
Rất vô hình ta đã sống cho nhau.

Ngày ấy chúng mình có quản khó khăn đâu

Vẫn luyện võ giữa trời trưa nắng rát
Mồ hôi rơi trên môi anh mặn chát
Nhưng ngọt ngào trong mắt bạn nhìn tôi.
Ky niem Luc quan 1-1995
Dù thời gian có lặng lẽ trôi

Sao quên được những ngày ta đã sống
Chân tôi đau bạn vác giùm khẩu súng
Trong cuộc hành quân rèn luyện đường dài.

Có lúc cùng nhau nghĩ đến tương lai

Mơ mộng giản đơn một ngôi nhà nhỏ bé
Để sớm hôm rộn ràng tiếng trẻ
Kể cho con những kỷ niệm đã xa.

Ngày đó Bố sóng thật "xa hoa"

Mừng sinh nhật ăn toàn khoai với sắn
Cả bịch muối vừng dùng chung một bận
Gạo ít người đông thêm nước lại đầy

Bản lĩnh được rèn từ khối óc ,bàn tay

Bao hy sinh kể đâu cho hết
Những tập "thư tình" hiến dâng vào bếp
Để gạo trong nồi chuyển hóa thành cơm.

Chẳng quản nắng mưa vất vả sớm hôm

Vẫn nghiêm túc chấp hành từng chỉ thị
Sột soạt luôn tay chúng mình "kéo nhị"
Thương nhau thuốc ĐÉP nối nhịp cầu.

Khi phố hoa rực rỡ đèn màu

Trai gái dìu nhau hẹn hò công viên vắng
Cũng là lúc chúng mình đang cố gắng
Hoàn thành bài thực tập đánh đêm.

Và giờ đây trong khoảnh khắc êm đềm

Vẫn thảng thốt gọi tên từng đồng đội
Hạ bút bâng khuâng những dòng viết vội
Hoài niệm về năm tháng đã qua... Đinh Vương Khanh.Cựu HV K60-TS-Trường SQLQ1





Thứ Bảy, 1 tháng 12, 2012

SẦU ĐÔNG



Thêm lần nữa...
Gánh tình thêm lần nữa.
Nặng lòng đau
Ai nỡ bước sang ngang
Sông trăng vỡ
Bến đò heo hút gió
Mộng tàn canh ghẹo ký ức lỡ làng
Tình đầy thêm...
Chua xót cũng đầy thêm
Đông trở mình gọi Thu về tâm sự
Thu lỗi hẹn...
Người ra đi viễn xứ
Vương trái sầu rơi rụng giữa đêm đen.
Dệt mà chi giấc mộng ảo tình riêng?
Đem nhung nhớ nối đôi bờ xa vắng
Ủ ấm men say vào hư vô vắng lặng
Đốt cháy khát khao trên hạnh phúc tật nguyền.
Dẫu biết rằng tình ảo chẳng vẹn nguyên...
Lời com yêu thương không dành tặng riêng ai đó
Và nụ hôn nồng say trên icon mọng đỏ
Khẽ chạm môi ta,vương cả trên áo người.
Tình có nồng cũng chỉ đến vậy thôi
Thơ có say cũng không bao giờ là thực
Vẫn muốn cảm ơn người mỗi khi lòng thổn thức
Nhung nhớ ngập tràn đẩy cảm xúc lên ngôi.
Đinh Vương Khanh.01/12/2012
=============================================================

candy
  • candy
  • 20:58 2 thg 12 2012
dẫu chỉ là ảo ảnh mà thôi
nhưng nỗi nhớ trong tim người là thật
dòng thơ nồng say gửi tình sâu chất ngất
cho một bóng hình dăng dắt xa xăm
...
dẫu chẳng thể nào cùng đi đến trăm năm
vẫn khắc khoải vẫn ầm thầm hi vọng
tình yêu ắp đầy đê mê cõi mộng
nỗi nhớ ngập đầy trong khóe mắt rưng rưng...
bài thơ của anh Khanh ngập tràn cảm xúc và nói hộ đc tâm trạng của rất nhiều người,hì.chúc mừng một bài thơ rất hay của anh


Thiên Hương
Đông sầu một chút nhớ thương
Gió về quét sạch con đường lá rơi
Đêm đông lắm nỗi chơi vơi
Ngủ ngon anh nhé...đây lời của em.


Hoanghon
Tình như sương sớm long lanh
Khô rồi một chút trên cành chẳng vương
Cho nên thơ cũng vấn vương
Đêm buồn ôm chút thơ vương ngọt ngào
Sầu vương bến ảo có sao
Bến tình, bến đợi bến nao chẳng buồn ...
HH ghé thăm "Tri kỷ" Cảm nhận của Hh về bài thơ này như là một lời nhắn gửi - Giờ thì đông đã đến thật - Mùa đông cho ta biết một điều thật giản dị, con người ta ai cũng muốn được sưởi ấm lòng mình - Luôn ấm áp suốt mùa dông "Tri kỷ" nhé